User:
Pass:
 
Quên mật khẩu?
Rối loạn tăng động giảm tập trung chú ý

Rối loạn tăng động giảm tập trung chú ý


 Rối loạn tăng động giảm chú ý là một bệnh ở một số trẻ lứa tuổi mẫu giáo và những năm đầu bậc tiểu học. Thật khó khăn cho những trẻ này trong việc kiểm soát hành  vi và sự tập trung chú ý của chúng.        

Ước chừng có từ 3-5% trẻ em bị bệnh ADHD có nghĩa là trong một lớp học có 25-30 em thì có thể có một em bị bệnh ADHD.

Trẻ em với ADHD phải đối mặt với các khó khăn, nhưng không phải là một việc không khắc phục được.

TRIỆU CHỨNG

Đặc trưng cơ bản của bệnh là kém tập trung chú ý, tăng động và xung động.

Những triệu chứng này xuất hiện từ rất sớm, ngay từ những năm đầu đời của đứa trẻ.

Các triệu chứng của bệnh ADHD xuất hiện và diễn ra trong rất nhiều tháng. Các triệu chứng   xung động và tăng động có trước các triệu chứng kém tập trung chú ý và kém tập trung chú ý ngày càng rõ ràng và nổi bật.

Một đứa trẻ ở trong lớp học không thể ngồi yên được một chỗ và hay nghịch ngợm bao giờ cũng dễ bị cô giáo để ý. Những trẻ xung động thường hành động không suy nghĩ có thể được xem như là có vấn đề về ý thức tổ chức kỷ luật, trong khi những trẻ thụ động hoặc chậm chạp lờ đờ lại được xem như chỉ là thiếu động cơ. Cả hai loại trẻ trên có thể đều là các thể khác nhau của bệnh ADHD.

Nhưng vì các triệu chứng của ADHD thì rất khác nhau trong các bối cảnh khác nhau nên chẩn đoán bệnh không dễ dàng. Bệnh ADHD có ba thể:

 

1. Thể tăng động xung động nổi trội.

2. Thể giảm tập trung chú ý nổi trội.

3. Thể   kết hợp cả tăng động và giảm tập trung chú ý.

 

I. Thể tăng động xung động:

Trẻ tăng động dường như luôn chân luôn tay liên tục hoạt động. Chúng lao tới vồ lấy hoặc nghịch bất cứ vật gì chúng nhìn thấy, nói không ngừng nghỉ. Ngồi ăn, ngồi học, nghe chuyên dường như là một nhiệm vụ vô cùng nặng nề khó khăn đối với chúng. Chúng ngọ nguậy và bồn chồn ở trên ghế hoặc đi lộn xộn khắp phòng. Chúng có thể lắc tay, rung chân, sờ mó vào mọi thứ hoặc gõ bút ầm ĩ. Những trẻ lớn (thiếu niên hoặc thanh niên) có thể có cảm giác bồn chồn bên trong, chúng thường yêu cầu là cần phải nhanh lên và luôn giục làm nhiều việc gì đó ngay lập tức.

Trẻ xung động dường như không thể kìm chế được các phản ứng hoặc không thể nghĩ trước khi hành động. Chúng thường nói buột ra các bình luận không thích hợp, thể hiện ngay cảm xúc của chúng mà không có sự kìm chế hoặc hành động mà không lường hết hậu quả sau đó. Sự hấp tấp bốc đồng của chúng có thế làm cho chúng rất khổ sở nhất là khi chúng phải chờ đợi một việc gì đó, chúng muốn ngay lập tức. Chúng vồ lấy đồ chơi, sách vở của trẻ khác và đập hoặc ném nó đi nếu chúng thất vọng. Thậm chí đối với vị thành niên và người lớn thì thường hấp tấp bốc đồng trong việc lựa chọn để làm một việc gì đó có thưởng rất nhỏ nhưng ngay lập tức hơn là những việc có thưởng lớn hơn nhưng mất nhiều công sức mà lại chậm hơn.

Một số dấu hiệu tăng động và xung động điển hình:

- Cảm giác bồn chồn, ngọ nguậy chân tay hoặc ngọ nguậy trên nghế.

- Chạy lung tung, leo trèo hoặc rời khỏi chỗ ngồi lúc được yêu cầu là phải ngồi yên một chỗ.

- Nói buột ra câu trả lời trước khi nghe hết toàn bộ câu hỏi.

- Rất khó khăn trong việc chờ đợi hoặc quay trở lại các công việc dang dở.

         

          II. Thể thiếu tập trung chú ý

Trẻ mắc chứng thiếu tập trung chú ý có khó khăn về mặt thời gian để tập trung chú ý vào một việc gì đó và chúng chán nản chỉ sau một vài phút (Nhưng nếu một việc hay một trò chơi mà chúng thích thì lại không có vấn đề về tập trung chú ý). Nhìn chung chú ý của trẻ bị ADHD vào việc tổ chức hoàn thành nhiệm vụ hoặc hoặc làm một điều gì đó mới là vô cùng khó khăn đối với chúng.

Bài tập về nhà là một khó khăn đặc biệt đối với trẻ bị ADHD. Chúng hay quyên viết bài hoặc quên vở ở trường, đến trường thì quên vở ở nhà, mang nhầm vở. Bài tập về nhà nếu hoàn thành thì cũng đầy lỗi và tẩy xoá. Làm bài tập về nhà thường là sự thất bại của cả cha mẹ và trẻ.

Các dấu hiệu của thiếu tập trung chú ý là:

- Thường dễ dàng bị phân tán bởi các hình ảnh, tiếng động từ bên ngoài.

- Thường khó khăn trong việc tập trung chú ý vào các chi tiết và mắc các lỗi cẩu thả.

- Hiếm khi tuân thủ hướng dẫn một cách cẩn thận và thường xuyên để mất, để quyên đồ vật như đồ chơi, sách vở, bút, dụng cụ cần thiết cho học tập.

- Thường bỏ dở hết việc này đến việc khác,

Trẻ được chẩn đoán mắc bệnh ADHD dạng thiếu tập trung chú ý nổi trội - hiếm khi có xung động . Chúng biểu hiện sự "mơ màng", trên mây trên gió, dễ dàng lẫn lộn, cử động chậm chạp và dễ bị suy nhược mệt mỏi. Chúng gặp khó khăn trong việc sử lý thông tin một cách nhanh chóng và chính xác so với những đứa trẻ khác. Trong khi các thầy cô giáo hướng dẫn bằng lời và bằng chữ trên bảng thì những đứa trẻ này rất vất vả để hiểu là mình cần phải làm gì và thường xuyên mắc lỗi. Chưa đủ, trẻ có thể ngồi yên, không khó chịu và thậm chí vẫn tham gia làm bài tập nhưng không chú ý một cách đầy đủ hoặc không hiểu mục đích nhiệm vụ của mình là gì.

Những trẻ thiếu tập trung chú ý thì hoà nhập hơn những trẻ tăng động xung động ở trong lớp học, ở sân chơi hoặc ở nhà. Chúng cũng ít mắc khuyết điểm hơn về các vấn đề quan hệ xã hội so với trẻ thể tăng động hoặc kết hợp. Do vậy mà những trẻ thiếu tập trung chú ý thường không được phát hiện lưu ý hoặc bỏ qua -nhưng chúng cũng cần sự giúp đỡ như những trẻ bị dạng ADHD khác.

 Các vấn đề về hành vi phải xuất hiện từ rất sớm trước 7 tuổi và kéo dài ít nhất 6 tháng.

Để đánh gía là có ADHD ở một đứa trẻ, bác sỹ phải cân nhắc thận trọng.

NGUYÊN NHÂN

Các nhà khoa học đang tiến hành nghiên cứu tìm ra nguyên nhân của bệnh để tìm cách chữa trị và hy vọng một ngày gần đây có thể phòng ngừa được bệnh ADHD.

Một số tác nhân môi trường :

- Có thể có sự liên quan giữa việc sử dụng thuốc lá và rượu trong suốt quá tình mang thai trẻ và nguy cơ mắc ADHD trong các thế hệ tiếp theo. Đó cũng là cảnh báo tốt nhất nên bỏ rượu và thuốc lá khi có thai.

- Nồng độ chì cao trong người các cháu. Từ khi chì không được phép có trong sơn, xăng thì thấy mức độ nhiễm độc không xẩy ra nữa. Những đứa trẻ sống trong những ngôi nhà đời cũ dùng sơn có chì hoặc ăn uống ở những ống nước có chứa hợp chất có chì thì có thể có nguy cơ bị bệnh ADHD.

-Chấn thương não :

Là một giả thuyết nguyên nhân được đưa ra từ rất sớm. Một số trẻ bị chấn thương sọ não có một số dấu hiệu hành vi tương tự như ADHD nhưng chỉ một tỷ lệ nhỏ trẻ bị ADHD có chấn thương não.

DI TRUYỀN

Rối loạn tăng động giảm chú ý thường xảy ra có tính chất gia đình, đó được xem   là do ảnh hưởng của gen di truyền.

NHỮNG NGHIÊN CỨU MỚI VỀ BỆNH CĂN ADHD

Một số hiểu biết   về cấu trúc não hữu ích, để hiểu được các NCKH đang được tiến hành nhằm tìm ra cơ sở thực thể của bệnh ADHD. Phần não được chú ý nghiên cứu là các thuỳ trán của đại não. Thuỳ trán giúp ta hành động giải quyết vấn đề, lập kế hoạch tiếp theo, hiểu hành vi của người khác và kiềm chế các xung động. Hai thuỳ trán trái và phải liên lạc với nhau qua thể trai ( là các sợi thần kinh kết nối hai thuỳ trán).

Các hạch nền là các chất xám liên hợp nằm sâu trong bán cầu đại não và là phần kết nối giữa đại não và tiểu não, và tiểu não chính là cơ quan phối hợp vận động. Tiểu não chia ra 3 phần, phần giữa là Thuỳ nhộng (Vernis).

Tất cả các vùng nói trên của não đều đã được nghiên cứu bằng nhiều phương pháp chiếu chụp não. Các phương pháp này gồm : chụp cộng hưởng từ chức năng (FMRI), chụp bức xạ positron (PET), chụp bức xạ đơn quang tử (SPECT). Các tổn thương tâm lý chủ yếu trong ADHD đã được kết nối   với những nghiên cứu này. Tới năm 2002, các nhà nghiên cứu chuyên ngành tâm thần nhi- Viện sức khoẻ tâm thần Hoa kỳ đã tiến hành trên 152 trẻ em trai và gái mắc ADHD, có đối chứng với 1 nhóm 139 trẻ tương đương về giới và tuổi không mắc ADHD. Các trẻ này được chụp não ít nhất 2 lần, tối đa 4 lần trong vòng 10 năm. Nhóm mắc ADHD có thể tích não nhỏ hơn 3-4% so với nhóm chứng trên tất cả các vùng não nghiên cứu: các thuỳ trán, chất xám thuỳ thái dương, nhân đuôi và tiểu não. Nghiên cứu cũng cho thấy trẻ ADHD được chữa bằng thuốc có khối lượng chất trắng không khác biệt so với nhóm chứng. Các trẻ không được điều trị đều có giảm thể tích chất trắng khác thường. Chất trắng chứa các sợi thần kinh kết nối các vùng não xa nhau. Các sợi này dầy nên khi não phát triển và trẻ lớn lên. Mặc dù MRI được dùng để theo dõi thay đổi về não nhưng các nhà nghiên cứu nhấn mạnh rằng đây là công cụ đo lường trong nghiên cứu chứ không phải là công cụ để chẩn đoán ADHD cho từng đứa trẻ. Điều này cũng đúng với các xét nghiệm thần kinh học khác như PET và SPECT

ĐIỀU TRỊ ADHD

 Mọi gia đình đều muốn quyết định chọn liệu pháp hiệu quả nhất cho con họ. Vấn đề các gia đình cần trả lời phải dựa trên ý kiến của chuyên môn y tế

 

 

Điều trị ADHD ở trẻ mẫu giáo

 Do rất nhiều   trẻ   lứa tuổi mẫu giáo được chẩn đoán ADHD và   được điều trị bằng thuốc. Điều quan trọng là thuốc phải biết được độ an toàn và hiệu quả của phương pháp điều trị này.

Để tránh sử dụng thuộc kích thần ở các cháu lứa tuổi này sớm quá, tất cả các cháu tham gia vào nghiên cứu được làm liệu pháp tập tính trước. Chỉ những trẻ không thấy cải thiện hành vi bằng liệu pháp tập tính thì mới được xem xét cho dùng thuốc

 

Các nhà trị liệu hỗ trợ gia đình tìm ra cách tốt hơn để sử lý các hành vi sai lạc và khuyến khích trẻ thay đổi.   Nếu trẻ còn quá bé thì các nhà trị liệu chủ yếu làm việc với cha mẹ, dạy họ các kỹ thuật để đối phó và cải thiện hành vi của trẻ.

Có nhiều phương pháp can thiệp có s ẵn .

Liệu pháp tâm lý làm để giúp đỡ trẻ ADHD thích và chấp nhận bản thân chúng mặc dù chúng có bệnh. Liệu pháp tâm lý không diễn giải các triệu chứng hoặc các nguyên nhân sâu xa gây ra bệnh. Trong liệu pháp tâm lý người bệnh nói với nhà trị liệu về các suy nghĩ và cảm xúc khó chịu, tìm hiểu mô hình tự chiến thẳng hành vi và học cách khác nhau để sử lý cảm xúc của chúng. Khi trẻ nói, nhà trị liệu cố gắng giúp trẻ hiểu làm thế nào thay đổi hoặc đối phó tốt hơn với các rối loạn của chúng.

Liệu pháp tập tính (BT)   Giúp người bệnh thực hiện nhiều các phương pháp có hiệu quả để giải quyết các tình huống tức thì. Đúng hơn là giúp trẻ hiểu được tình cảm và hành động của chúng, giúp thay đổi suy nghĩ của trẻ, cách đối phó và do đó có thể dẫn tới thay đổi hành vi.

Sự hỗ trợ có thể là giúp trong thực hành như là   tổ chức sắp xếp nhiệm vụ, làm bài tập, sử lý có tình các nhiệm vụ được giao.

 Sự hỗ trợ có thể trong việc tự kiểm soát hành vi của trẻ và cho trẻ tự khen ngợi hoặc trao phần thưởng cho các hành động được mong đợi như là : Kìm chế lúc tức giận, suy nghĩ trước khi hành động.

Huấn luyện các nếp sống xã hội cũng có thể giúp trẻ học các hành vi mới. Trong huấn luyện các nếp sống xã hội, nhà trị liệu thảo luận và làm mẫu các hành vi thích hợp quan trọng trong việc phát triển và duy trì các mối quan hệ xã hội như là biết chờ đợi, chia sẻ đồ chơi, đề nghị giúp đỡ hoặc đáp trả lại tròng ghẹo rồi tạo cho trẻ một cơ hội để thực tập. Ví dụ, một đứa trẻ có thể học cách “đọc” biểu hiện nét mặt, âm lượng lời nói của người khác để có phản ứng thích hợp. Hu ấn luyện nếp sống xã hội giúp trẻ cải thiện cách

chơi và làm việc với những trẻ khác

Các nhóm trợ giúp - Giúp cha mẹ kết nối các gia đình khác cũng có cùng các vấn đề và sự quan tâm tới con bị ADHD giống như con mình. Các thành viên nhóm trợ giúp gặp nhau định kỳ tháng 1 lần để nghe các bài giảng của các chuyên gia về ADHD, chia sẻ các thất bại và thành công, tiếp thu kiến thức chuyên khoa và các thông tin về hành động phải làm là gì? Có được số thành viên đông và chia sẻ kinh nghiệm với các thành viên khác có vấn đề tương tự- giúp mọi người biết là họ không đơn độc.Các tổ chức quốc gia có danh sách ở cuối tài liệu này.

Huấn luyện nếp sống cha mẹ được hướng dẫn cho cha mẹ công cụ và phương pháp để quản lý hành vi con họ.

- Cha mẹ cũng được dạy là tạo ra một khoảng “thời gian chất lượng" mỗi ngày trong đó họ chia sẻ niềm vui hoặc các hoạt động thư giãn.   Trong suốt thời gian cùng với trẻ, cha mẹ tìm các cơ hội để nhắc nhở và chỉ ra việc gì trẻ làm tốt và khen ngợi khả năng, thế mạnh của chúng.

Hệ thống thưởng phạt có thể là một cách có hiệu quả để làm giảm nhẹ   các hành vi của trẻ. Cha mẹ và giáo viên cần phát hiện một số hành vi mong đợi mà họ muốn khuyến khích ở trẻ   như: hỏi mượn đồ chơi thay cho việc vồ láy nó hoặc hoàn thành một nhiệm vụ đơn giản.Trẻ được bảo một cách chính xác cái gì được mong đợi để nhận được phần thưỏng. Trẻ nhận được phần thưởng khi nó   thực hiện hành vi mong đợi và một hình phạt nhẹ khi nó không thực hiện. Giải thưởng có thể rất nhỏ, có thể là một phiếu có thể chuyển thành “được quyền” đặc biệt- nhưng nó là một điều gì đó mà trẻ muốn và háo hức để đạt được. Phạt có thể là   mất phiếu hoặc trừ thời gian. Nỗ lực để phát hiện điểm tốt của con bạn.  Sự thành công, qua một thời gian, giúp trẻ học để kiểm soát hành vi của chúng và chọn nhiều hành vi mong đợi hơn. Phương pháp này áp dụng tốt tới tất cả trẻ, mặc dù trẻ bị ADHD có thể cần nhiều phần thưởng hơn.

Thêm nữa, cha mẹ có thể học cách để tổ chức các tình huống theo đó sẽ cho phép con họ từng bước thành công.Điều này bao gồm việc chỉ cho phép một hoặc hai người bạn chơi với trẻ cùng một lúc để Trẻ sẽ không bị kích thích quá.   Hoặc họ có thể học cách giúp trẻ   Chia một việc lớn thành nhiều việc nhỏ, sau đó khen ngợi trẻ từng bước chúng hoàn thành. Với các phương pháp đặc biệt, cha mẹ có thể sử dụng nó để làm dịu hành vi của trẻ, một số nguyên tắc phổ biến có hiệu quả cho hầu hết trẻ ADHD. Điều này bao gồm việc thường xuyên và ngay lập tức cho trẻ phần thưởng hoặc hình phạt. Tổ chức nhiều cấu trúc tình huống cao hơn các tình huống đã làm và có giáp sát chặt chẽ hơn và khuyến khích trẻ ADHD trong các tình huống không được thưởng và nhàm chán.

 Cha mẹ có thể cũng phải hack sử dụng các phương pháp quản lý stress như thiền, kỹ thuật thư giãn, thể dục thể thao để tăng cường sức chịu đựng của bản thân cha mẹ trước các   thất bại, để họ có thể đối phó lại được một cách bình tĩnh với hành vi của con em họ.

 

MỘT SỐ CAN THIỆP HÀNH VI ĐƠN GIẢN

 Trẻ bị ADHD có thể cần giúp cách tổ chức. Đó là:

1. Thời gian biểu: có lịch trình đều đặn mỗi ngày từ khi thức dạy tới lúc đi ngủ.Thời gian biểu Bao gồm thời gian làm bài tập, thời gian chơi (bao gồm giờ chơi ngoài trời, các hoạt động trong nhà như là chơi điện tử). Dán thời gian biểu lên tủ lạnh, hoặc có bảng thông báo trong bếp. Nếu phải thay đổi thời gian biểu, làm cho nó tiến bộ hơn mức có thể.

2.Sắp xếp đồ vật trẻ cần mỗi ngày: có một nơi để mọi vật và giữ mọi thứ đúng chỗ của nó   bao gồm quần áo, ba lô, đồ dùng học tập.

3. Làm bài tập về nhà và Sử dụng sổ ghi chép: nhấn mạnh tầm quan trọng của việc viết ra   yêu cầu ở lớp và mang về nhà những quyển sách cần thiết.

Trẻ bị ADHD cần phải có các qui định nhất quán mà chúng có thể hiểu được và làm theo. Nếu các qui định trên được tuân thủ, cho chúng một phần thưởng nhỏ. Trẻ bị ADHD thường nhận, mong chờ, chỉ chích. Tìm kiếm các hành vi tốt và khen ngợi chúng.

 Nếu con bạn bị ADHD từ sớm và đã được thăm khám, chẩn đoán và điều trị bằng liệu pháp tập tính, bằng thuốc hoặc kết hợp cả hai. Khi con bạn bắt đầu đi học hãy nói cho giáo viên biết bệnh tật của cháu, các giáo viên sẽ chuẩn bị tốt hơn để giúp cháu vào một môi trường mới khác với ở nhà.

 Nếu con bạn bắt đầu đi học đã gặp phải những khó khăn, làm bạn nghi ngờ cháu bị ADHD, bạn có thể   phải tìm đến các dịch vụ chuyên khoa. Một số cha mẹ thích được khám bằng các bác sỹ mà họ lựa chọn. Nếu bạn nghi ngờ con bạn bị ADHD Trẻ cần rất nhiều sự trợ giúp và động viên thời điểm này. Không bao giờ quên, bạn là người hỗ trợ tốt nhất cho con bạn.

 

 

 


  Bản in

Quay về Phổ biến kiến thức cho người bệnh

Các bài mới:

:: Programmed & Designed by Đỗ Minh Tiến© 2009 ::
:: Powered by Dr. Bùi Tiến Dũng ::